Tác giả: Nguyễn Ngọc Tư
Năm xuất bản: Chưa có thông tin
Thể loại: Truyện ngắn
Lượt xem: 11
Mô tả: Không chọn những tâm điểm, chỉ bày ra những quãng mênh mông, trên đó gieo những phận người bé mọn, gieo những chữ tình rưng rưng. Ðó là thế mạnh trong văn xuôi của Nguyễn Ngọc Tư. Với Khói trời lộng lẫy, bối cảnh sông nước Nam bộ vẫn hiện lên xuyên suốt, những phận đời trôi dạt vẫn là câu chuyện khiến người đọc nghẹn lòng.
Tuy nhiên, trong một mối tương quan khác, những trang viết của Nguyễn Ngọc Tư gần đây có những biến chuyển theo tâm thế thời đại. Không chỉ là rung cảm với những cảnh đời và lòng người, Nguyễn Ngọc Tư còn day dứt với những gì đã mất, đang mất. Mà như trong truyện Khói trời lộng lẫy, những mất mát đó chỉ có thể tìm thấy trong kho lưu trữ của “viện di sản thiên nhiên và con người”.
Cuộc chạy trốn của hai chị em Phiên tới xóm Cồn rốt cuộc cũng không nuôi nấng được cái đẹp, không níu giữ được những gì thuần khiết nhất: “Khói này, là món quà cuối cùng tôi tặng em tôi. Nhưng khi nắm chúng lại, tôi chỉ nghe thấy những ngón tay mình xỏ vào lòng bàn tay của chính mình”.
Cũng như thế, trong truyện ngắn Nước như nước mắt (đã đăng Tuổi Trẻ Cuối Tuần ngày 6-6-2010), người đọc thấy những mẩu thiên nhiên tốt lành đang dần biến dạng, mất mát. Chồng Sáo, một người thích sống cho “đúng điệu”, nhưng kỳ thực chỉ là muốn được sống theo cái tự nhiên. Chỉ vì mấy lá ngò gai mà chồng Sáo bỏ mạng. Cặp cá bạc đầu hiếm hoi, quý giá rồi cũng chết đi mà chưa chắc gì sau này tìm lại được. Nhưng lũ cá sầu ngư tệ mạt lúc nào cũng đầy.
Cảm giác trên dây, Osho và bồ, Tình lơ... là những truyện kiểu “lát cắt” vừa hóm hỉnh vừa xót xa. Cái cách tiệm cận đời sống ở những mẩu thuần khiết nhất rồi cài đặt trong những “biến dị” của truyền thông hay thế giới công nghệ, bày tỏ cái nhìn của tác giả khá tinh tế.
Và, nếu viết gọn gàng như thế, nếu đừng ham tả cảnh tả tình, đừng gò câu uốn chữ thì truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư vẫn là “món ngon” của bạn đọc hôm nay.
(theo Trên những mênh mông - Tuổi Trẻ Online (tuoitre.vn))
"Đừng sợ thất bại. Hãy sợ việc không cố gắng. – Khuyết danh"