Trong hàng vạn lý do "vênh" quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu, có một lý giải duy nhất nghe có vẻ hợp lý được cho là do ngày còn nhỏ người mẹ mất khoảng ba năm dạy con trai cách mặc quần. Đến tuổi yêu, bạn gái dạy hắn cởi quần mất chưa tới ba mươi giây.
Và thế là đại đa số mẹ chồng đề không thích điều đó. Các nàng dâu hiện đại đừng buồn bã mà sớm lão hóa da mặt.
Trong một chuỗi gian truân dạy dỗ con cái từ lúc lồm cồm biết bò cho đến thăng hoa ra đời chém gió, buôn chuyện lem lẻm, lên rừng xuống biển làm giàu... việc dạy con luôn đau đáu trong tiềm thức của các bậc phụ huynh đáng kính.
Có thể khẳng định luôn rằng vô vàn ứng xử, kiến thức sơ khai đầu đời cha mẹ truyền dạy cho con sẽ đeo đẳng lũ trẻ để hình thành kiến thức, nhân cách, nghề nghiệp và để tồn tại đàng hoàng sau này.
Thời lao đao vất vả bao cấp đói khát, cái ấm mùa đông, quần áo cũ trong họ hàng cứ thế luân phiên chuyển tiếp từ thế hệ lớn sang bé. Nhớ có lần dạo lớp hai, mình được hưởng chiếc quần vải len ca-rô từ ông anh họ, hấp tấp xỏ vội vàng rồi kéo phẹc-mơ-tuya thì bị kẹp một phát thẳng vào "xxx", thằng bé lăn quay ra giữa nhà khóc um tí mẹt. Mẹ mình hốt hoảng cấp cứu ông con giai, kéo từng tẹo một "giải cứu binh nhì Ryan". Mẹ dạy cách mặc quần có phẹc sao cho an toàn. Đến bây giờ, như một bản năng sinh tồn, mỗi lần xỏ quần jean mình đề giật mình thom thóp trước khi kéo phẹc.
Trộm vía, mình đã kịp có ông con giai sáu tuổi và mỗi lần xỏ quần cho ông con đều nhai nhải dặn cẩn thận. Theo một quyển sách khoa học vui, khi phụ nữ sinh nở theo cách tự nhiên nếu được tính theo thang đơn vị đau đớn VKD là tương đương 100 VKD, một phát kẹp "hàng" của đàn ông vào phẹc-mơ-tuya xấp xỉ là 47 VKD. Đau dã man các mẹ ạ
Cũng lại dạo ấy, khu nhà mình ở có hơn hai mươi gia đình và duy nhất một "toilet", gọi tên Tây cho nó sang chứ thực ra nó là một bản xổm gần như đã tuyệt chủng thời nay, nó ê chề, ẩm thấp và tối om.
Có một lần mình "kaka'' vào buổi tối thì phải đốt đuốc bằng tờ báo cầm trên tay. Đang giữa cuộc vui thì báo cháy sát đến tay bèn ném thẳng xuống đất, từ nắp cống phun lên một quầng lửa xanh lè cao đến cả mét rung chuyển.
Thằng bé giữ nguyên hiện trường tồng ngồng chạy chối chết lên nhà thở hổn hển mách bố. Ông cụ cười khà khà giải thích nôm na rất dài dòng về hóa học, chất thải sinh ra khí gì đó rất dễ cháy khi phân hủy.
Sau này, thi thoảng cũng gặp vài thằng bạn chạy hộc tốc từ "toilet" quán bia ra không kịp kéo quần, mình mở to mắt háo hức hỏi với theo:
- Nhà xí cháy à?
- Không không, vợ tao gọi.
Rồi cứ thế mà hữu ý quên góp tiền nhậu mà nhảy lên xe chạy thẳng. Thật ra thì rất hiếm người từng được trải nghiệm hiện tượng kỳ thú đó như mình.